Chỉ khi gặp được Nu Skin, tôi mới tìm thấy hy vọng thay đổi cuộc đời
Tôi còn nhớ hơn 6 năm về trước, nhìn bên ngoài thì khó ai biết được rằng tôi có khá nhiều vấn đề về sức khoẻ: bướu tuyến giáp, rối loạn tiền đình, huyết áp thấp và gây ảnh hưởng nhiều nhất trong sinh hoạt hằng ngày là chứng thoái hoá đốt sống cổ và thoát vị đĩa đệm. Lúc chưa làm Nu Skin, mỗi tuần tôi đều phải dành một ngày từ Củ Chi lên thành phố lấy thuốc, rồi nằm liệt giường trong đau đớn hết mấy ngày sau đó. Đã rất nhiều lần tôi không còn tha thiết với cuộc sống và muốn từ bỏ tất cả. Tôi tuyệt vọng! Sau khi sinh con xong, cả hai mẹ con đều đau ốm dặt dẹo, trầm cảm sau sinh ập đến khiến tôi không thể lạc quan về tương lai cũng như mơ mộng về ý nghĩa cuộc sống. Tổ yến, nhân sâm hay linh chi tôi từng dùng cũng chẳng có mấy tác dụng. Để không khiến cho mẹ buồn, tôi cũng ậm ừ uống thêm lọ thực phẩm chức năng do mẹ gửi từ Mỹ về chứ chẳng có kỳ vọng gì. Nhưng sau một thời gian, tôi thấy sức khỏe mình cải thiện. Hỏi lại mẹ tôi mới biết đó là sản phẩm Nu Skin.
Ngay khi Nu Skin vừa về Việt Nam tôi đã lập tức đăng ký làm nhà phân phối. Tính đến nay thì cũng đã sáu năm nhưng tôi mất tận năm năm để vật vã mà không thể xây dựng được đội nhóm cho mình. Tất cả đều có lý do, lớn nhất chắc có lẽ là do nền tảng và tư duy của của tôi quá yếu kém. Từ bé khi nhìn xung quanh có những người học đại học về cũng làm công nhân, rồi lấy chồng sinh con, rồi lại bị chồng đánh thế là xong cuộc đời. Vậy nên tôi nghỉ học từ lớp 9 cho dù lúc đó đang là lớp trưởng và học cũng khá. Rồi sau đó do được cưng chiều, tôi sống nhờ trợ cấp từ ba mẹ nên hơn mười năm chưa từng có một công việc chính thức nào. Tôi cũng từng nhờ người thân mua và gửi quần áo giảm giá từ Mỹ về để kinh doanh nhưng cũng thất bại. Mặc cảm tự ti nhiều về học thức cũng như kinh nghiệm của mình, nên tôi không dám mạnh dạn chia sẻ cơ hội kinh doanh cho những người khác. Thậm chí là tôi cũng chỉ dám chia sẻ về các dòng thực phẩm chức năng Pharmanex, còn những sản phẩm làm đẹp tôi rất dè dặt bởi tôi có đẹp đâu. Sắc diện tôi rất xấu. Từ nhỏ, tôi rất muốn theo đuổi đam mê nghề vũ công và ca hát nhưng ba mẹ không đồng ý, bảo đó là nghề xướng ca vô loài, ép tôi phải học làm nail để thời gian sau sẽ đi Mỹ định cư. Cảm thấy cuộc sống thật vô nghĩa, tôi bắt đầu những năm tháng trượt dài ăn chơi quên đời và sau này tôi cũng không chịu đi Mỹ mà ở lại Việt Nam. Tại sao tôi phải sang bên đó khi ở đây tôi được đi bar, club thâu đêm suốt sáng mà không bị ai quản thúc. Vì không có kiến thức lại muốn đẹp nhanh tôi dùng các loại mỹ phẩm đặc biệt là kem trộn. Càng ngày, mặt tôi càng nhiều mụn, thậm chí người lạ còn không dám ngồi gần tôi vì sợ lây mụn. Cho nên Bạn bè dè bỉu rằng tôi xấu thế này mà dám kinh doanh sản phẩm làm đẹp thì cũng can đảm lắm.
Khi mới bắt đầu với Nu Skin, thấy mọi người ở đây ai cũng có cuộc sống chất lượng, lại còn có bạn bè, đội nhóm vui vẻ, văn minh, họ hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau trong cả công việc lẫn cuộc sống. Nhìn lại xung quanh mình toàn là những người đến với mình vì những cuộc vui, khi tiệc tàn họ cũng không để lại cho tôi được bất kỳ giá trị gì. Vậy nên tôi không nghĩ nhiều mà xác định luôn đây chính là cái mà mình muốn có trong cuộc đời. Hằng ngày tôi đều ngồi xe buýt tổng cộng 3 tiếng để đến văn phòng học hỏi các anh chị em. Sau khi nhà tôi có xe ô tô, tôi vẫn tiếp tục duy trì thói quen đi xe buýt. Một là để truyền động lực vượt khó cho các chị em tôi đang giúp đỡ. Hai là để chiến thắng bản thân, từ một đứa chỉ cần ngửi mùi máy lạnh xe buýt là đã ói ra mật xanh mật vàng, giờ có thể tự tin là “trùm xe buýt”. Có lần tôi đã chạy mấy chục cây số giữa trưa chủ nhật chỉ để đến xem người khác demo máy Galvanic cho khách hàng rồi về. Nếu làm vài ba năm mà không ra kết quả thì gặp người khác họ đã nghỉ lâu rồi, nhưng tôi kiên trì được đến tận hơn 5 năm là nhờ nghe được một câu nói từ anh Dean: “Ai cũng có thể làm Nu Skin được. Cứ làm đi không năm năm thì mười năm, chắc chắn sẽ ra kết quả, chắc chắn sẽ thành công.” Cho nên tôi đã đặt hẳn giới hạn thời gian cho mình, nếu sau 5 năm tôi không đạt được kết quả thì tôi sẽ dừng lại. Người bảo trợ của tôi cũng hay nói với tôi rằng “Nếu không thành công thì chắc chắn sẽ thành nhân” và tôi rất tâm đắc về điều đó.
Gần 5 năm không thành công, nhưng nhờ ném mình vào môi trường không ngừng cho tôi kiến thức, kỹ năng, rèn luyện tư duy cũng như học được cách yêu thương bản thân và mọi người, tôi đã thành nhân. Đó chính là nền tảng để tôi tự tin thể hiện mình, đứng lên dẫn dắt đội nhóm trong chiến dịch Social Selling và có được những kết quả vượt trội hơn so với những năm về trước. Trước đây gia đình, bạn bè đều xa lánh, thậm chí chồng tôi cũng không muốn tôi tiếp xúc với bạn bè của anh. Bây giờ thì bạn đoán xem! Ba mẹ tôi thì cuồng sản phẩm Nu Skin, bạn bè thì có người xin lỗi vì từng có thái độ không đúng với tôi, có người thì ngạc nhiên rằng tôi quá khác, từ ngoại hình cho đến những câu nói thể hiện sự trưởng thành và tư duy tiến bộ mà họ không nghĩ là một ngày sẽ được nói ra bởi tôi. Vài năm trước, từng có một công ty mỹ phẩm đề xuất với tôi mức lương và hoa hồng cực kỳ tốt, có thể nói là tốt hơn nhiều thu nhập của tôi tại Nu Skin thời điểm đó. Tôi hoàn toàn có thể nhận lời để có được cuộc sống ổn định hơn. Nhưng tôi không thể từ bỏ nơi đã cho tôi sống lại một lần nữa, nơi đã cho tôi cơ hội phát triển bản thân bù lại những tháng ngày trong quá khứ, và cho tôi cả niềm vui trong công việc hằng ngày cũng như ý nghĩa cuộc sống. Hạnh phúc nhất là ông xã lúc này vô cùng tự hào về tôi, đi đâu cũng muốn tôi đi cùng. Anh không ngần ngại nắm tay hay thể hiện tình cảm với tôi không khác gì vợ chồng son. Cuộc sống của tôi hiện giờ giống như trong mơ vậy.