Đã có tất cả nhưng tại sao vẫn chọn Nu Skin?

Có thể nói là tất cả mọi người đều hỏi tôi câu này khi biết tôi làm Nu Skin. Từ chồng, bố mẹ, cho đến họ hàng hai bên, đồng nghiệp cũ, bạn bè v.v… Và chính tôi cũng đã từng hỏi mình như vậy. Bản thân có mười mấy năm làm nhà nước, đã được cất nhắc lên vị trí cao, sau này còn ra kinh doanh, mỗi năm kiếm được 1-2 triệu USD là điều bình thường, chồng tôi cũng là một người tài giỏi khi đang đảm nhận chức giám đốc sở tài chính thành phố Đà Lạt, bố chồng là nguyên chủ tịch tỉnh, tại sao tôi phải đi ship từng tuýp kem đánh răng, phải đi làm demo từng cái mặt để khiến cho bản thân mất giá trị trong mắt người khác? Tại sao tôi lại dám đem hạnh phúc gia đình ra để mạo hiểm, để khiến cho người ngoài bàn tán chỉ trỏ vào sự nghiệp và cả gia đình chồng? Tôi tin là bản thân không làm gì sai cả. Tuy nhiên, để lựa chọn Nu Skin và vượt qua được từng đó khó khăn thì chắc hẳn các bạn cũng đoán được ở Nu Skin phải có điều gì đó quý giá thu hút tôi. Và thực tế thì những giá trị đó đối với tôi còn vĩ đại hơn cả cả tiền tài và quyền lực – hai thứ mà theo người đời nếu sở hữu được thì cũng có nghĩa là đã có tất cả.

Thực ra trước đây tôi rất yêu công việc của mình. Nhiều năm trước, ngành bưu chính viễn thông được xem là ngành mũi nhọn, không dễ để có được vị trí tốt trong ngành này. Tôi nghĩ mình khá may mắn vì không những có được công việc trong ngành từ khi còn chưa tốt nghiệp đại học, mà còn được ghi nhận một cách công bằng những nỗ lực, những cống hiến mà mình đã bỏ ra. Có thời điểm ngành bắt đầu đi xuống mà tôi vẫn có được vị trị tốt trong phòng kế hoạch kinh doanh. Nhưng lúc này, tự nhiên trong tôi xuất hiện một thôi thúc muốn thay đổi nhưng tôi cũng không rõ lý do vì sao và cũng không biết phải định nghĩa cảm xúc của mình như thế nào. Rồi đến thời điểm tôi được cất nhắc lên vị trí phó giám đốc bưu điện thành phố Đà Lạt. Tôi nhận ra thực sự mình không còn cảm thấy vui sướng được thăng tiến, khi đạt được cột mốc cao hơn. Tôi nhận ra mình đã hết yêu nghề. Có lẽ là bởi trong lúc làm việc tại đây tôi có kinh doanh thêm bất động sản. Ban đầu chỉ để cho vui nhưng không ngờ máu kinh doanh của tôi đã được dung dưỡng âm thầm từ lúc đó, và bây giờ nó đã bùng cháy mạnh mẽ. Tôi không còn muốn phải làm ngoài giờ, không còn muốn phải trực ca Tết. Tôi cho rằng chỉ có kinh doanh mới có thể cho mình được tự do, chủ động hoàn toàn về thời gian, và đồng thời đó cũng là cách để kiếm được nhiều tiền nhất. Mặc kệ sự níu kéo và ngăn cản của mọi người, tôi bước ra khỏi môi trường nhà nước và làm kinh doanh. 

Tôi mở một công ty phân bón nông nghiệp, chuyên phân phối cho các tỉnh Miền Trung, Tây Nguyên. Như đã chia sẻ thì thu nhập lúc này của tôi rất cao, tôi cũng được tự do hơn, không còn bị kiểm soát trong công việc. Nhưng thực tế cũng có những thứ tôi không thể chủ động được. Có những hôm phải đi ký hợp đồng ở những huyện, xã vùng sâu vùng xa, tôi phải đi từ rất sớm, công việc sổ sách cũng như phát triển kinh doanh đã ngốn của tôi rất nhiều thời gian. Chồng tôi lúc đó được cử làm phó chủ tịch ở huyện xa, một tuần mới về nhà một lần nên chúng tôi không còn cách nào khác là phải thuê người trông con. Thú thật là lúc đó tôi không nghĩ nhiều, vì tôi nghĩ rằng mình đang xây dựng tương lai vững chắc cho con cái nên mọi sự đánh đổi là xứng đáng. Tôi chưa bao giờ nghĩ một ngày mình sẽ làm công việc nào khác, đa cấp lại càng không. Vậy nên khi chị gái giới thiệu cho tôi về cơ hội Nu Skin, tôi đã cương quyết từ chối, thậm chí là không muốn tìm hiểu, chỉ sử dụng sản phẩm cho chị vui.

Ba năm sau, qua một lần hỏi thăm, tôi tình cờ phát hiện chị Nga – một người chị đồng nghiệp cũ của tôi có con gái cũng đang làm cho Nu Skin. Vì biết trước rằng chị sẽ chia sẻ cơ hội Nu Skin và thuyết phục tôi tham gia nên tôi liên tục từ chối những lời mời gặp gỡ café với chị. Chị vẫn tiếp tục kiên trì và có lần biết tôi đang ở Sài Gòn, chị đã mời tôi đến công ty để cân cũng như đo các chỉ số sức khoẻ. Đến lúc này thì tôi nghĩ chị chắc hẳn là đang cần mình giúp nên đã cố gắng đi một lần này thôi, sẽ mua ít sản phẩm giúp rồi có gì sau này sẽ giới thiệu ai đó cho chị. Nhưng khi đến công ty gặp Minh – người bảo trợ của mẹ con chị Nga thì tôi ngạc nhiên lắm. Sao cậu ấy chẳng có ra sức thuyết phục tôi mua sản phẩm hay tham gia Nu Skin thế này. Thậm chí là sau khi thấy máy S3 báo rằng chỉ số chống oxy hoá của tôi chỉ có 19000, Minh cũng tỏ vẻ mặt lo lắng nhưng chỉ bảo là thấp quá, rồi còn dặn tôi phải chăm sóc sức khoẻ kỹ hơn. Tôi cũng được dịp trò chuyện với các bạn làm ở đây và không ngờ là tôi bắt nhịp được rất nhanh, cuộc nói chuyện diễn ra rôm rả và vui vẻ lắm, làm tôi cũng thấy ấn tượng. Nhờ vậy mà tôi không ngần ngại giữ liên lạc với Minh sau đó cũng như xem hết tất cả những video ngắn mà Minh gửi cho tôi xem mỗi ngày. Và tôi thật sự ấn tượng với người đàn ông trong những video này – chú Dean. Chú ấy không những có một tầm nhìn, kiến thức sâu rộng về kinh tế, kinh doanh mà từng lời chú chia sẻ những giá trị trong cuộc sống khiến tôi rất nể phục và tâm đắc, thậm chí còn chia sẻ video cho nhiều người bạn của mình cùng xem trong khi chưa hề có ý định làm Nu Skin. Rồi tôi cũng đồng ý theo Minh đến một sự kiện SOV. Mục đích của tôi đơn giản chỉ là muốn đến để nghe và học hỏi từ những diễn giả nổi tiếng, trong đó có chú Dean. Quả thật tôi cũng đã đạt được mục đích của mình nhưng quan trọng hơn là tôi hiểu thêm Nu Skin rất nhiều, biết được đằng sau các sản phẩm Nu Skin là cả một công trình khoa học to lớn và độc quyền, biết được Nu Skin đã tạo ra không biết bao nhiêu là triệu phú và những con người ngoại hạng. Không khí tại đây cũng làm tôi bất ngờ, tôi chưa bao giờ thấy môi trường nào mà khiến cho con người ta cảm thấy trẻ trung như vậy. Có những cô dù 50 – 60 tuổi nhưng tham gia nhảy nhót rất sung, ai nấy đều rạng rỡ và hạnh phúc, tôi cũng tươi cười hoà vào đám đông lúc nào không hay. Và điều cho tôi thôi thúc muốn làm Nu Skin nhất đó chính là khoảnh khắc chú Dean ân cần giới thiệu vợ của mình – cô Dung lên sân khấu. Tôi thực sự thần tượng cô ngay từ lúc ấy. Tại sao trên đời lại có người phụ nữ vừa xinh đẹp, vừa tài giỏi, ăn nói tự tin, duyên dáng như thế. Lại còn có một người chồng tuyệt vời và cuộc sống viên mãn nữa chứ. Tôi cũng muốn có được cuộc sống như vậy khi ở độ tuổi của cô. Và tôi đã quyết định chọn theo Nu Skin như thế.

Sau khi đi SOV về, tôi tham gia vào các nhóm trên facebook, mỗi ngày đều nghe video và học hỏi từ chú Dean và các anh chị đi trước. Nhờ vậy mà tôi đã nhận ra cuộc sống mình đang mất cân bằng như thế nào, những giá trị quan trọng dường như đều bị tôi đưa xuống phía dưới danh sách ưu tiên chỉ để kiếm tiền. Sau tháng đầu tiên, dù tôi cũng khá bất ngờ khi mình chỉ chia sẻ và bán được vài chiếc máy Galvanic mà công ty trả cho mình tận 8 triệu, bằng với mức lương tháng khi làm nhà nước mười ba năm. Nhưng thực sự thì bấy nhiêu vẫn chưa khiến tôi có thể từ bỏ được công ty của mình và làm toàn thời gian với Nu Skin được. Nhưng rồi sự kiện xảy ra khiến tôi thay đổi suy nghĩ hoàn toàn. Trong một lần đi kí hợp đồng và cung cấp phân bón cho một huyện vùng xa ở Lâm Đồng, con đường chúng tôi đi qua bị sạc lở và chiếc xe tải chở phân bón lật xuống vực ngay trước mắt tôi. Dù là người tài xế nhanh trí kịp thoát ra ngoài, và hàng hoá phân bón cũng được bốc lên đầy đủ nhưng lúc này tôi đã nhận ra đây hoàn toàn không phải cuộc sống mình tìm kiếm. Ngày hôm đó, lỡ như tôi cũng ngồi trên chiếc xe ấy thì như thế nào đây? Đã kinh doanh thì phải chấp nhận rủi ro, nhưng đặt mạng sống của mình vào nguy hiểm thì tôi không thể tiếp tục được. Một lần nữa, tôi mặc kệ sự ngăn cản của gia đình, đóng cửa công ty phân bón và tập trung làm Nu Skin.

Dù nói là kinh doanh nhưng tôi cảm thấy làm Nu Skin vui giống như được chơi vậy. Mỗi buổi sáng tôi muốn ngủ tới mấy giờ cũng được, không phải chạy đôn chạy đáo lo muộn giờ làm như người ta. Dậy xong rồi mình ung dung ăn sáng, tập thể dục cho khoẻ người rồi mới làm. Mà làm ở đây đầu tiên là làm đẹp cho bản thân, điều tôi rất thích, có thể làm cả ngày cũng được. Mình đẹp rồi mình chia sẻ cho các chị em khác. Không chia sẻ online thì ra nhà hàng hay quán café gặp gỡ hội chị em y như đi chơi. Tôi tổ chức các cuộc gặp gỡ, làm demo Galvanic Spa, còn mời cả chú Dean cô Dung về Đà Lạt chia sẻ nữa. Ở Đà Lạt, hầu như ai biết Nu Skin thì cũng đều biết đến tôi. Và khi kinh doanh phát triển đột biến cũng lúc tôi gặp phải sự phản đối gay gắt từ người thân. Lần đó tôi tổ chức đo máy S3 tại nhà và khách hàng đến rất đông, tôi không thể kiểm soát được. Đông đến nỗi Công An đã đến kiểm tra giấy tờ, tịch thu máy và bảo rằng tôi tụ tập đông người trái phép. Chồng tôi đã phải nhờ mối quan hệ của mình nên mọi việc mới được dàn xếp ổn thoả trong ngày. Dù tôi, đồng đội cũng như khách hàng của mình không hề làm gì sai nhưng cũng đã vô tình gây ảnh hưởng đến danh tiếng của chồng và gia đình. Tôi nhớ có lần hai vợ chồng đi đám ma, vị chủ tịch tỉnh vừa hất mặt về phía chúng tôi vừa cố tình lớn tiếng trước mặt mọi người: “Nhà đó làm đa cấp đó”, khiến hai vợ chồng tôi đều cảm thấy ấm ức, khó chịu nhưng lại không biết phản ứng thế nào. Rồi trong nhà cũng vậy, bố mẹ, các anh chị em ai cũng bảo gia đình đã có tất cả rồi, tội tình gì mà phải làm mấy chuyện hạ thấp giá trị bản thân và gia đình như thế. Đến thời điểm anh cũng không chịu được nữa, anh ép tôi lựa chọn giữa gia đình và Nu Skin. Điều này đối với tôi là không thể. Tôi không thể bỏ ngang và để mặc những người đã gửi nắm niềm tin và hy vọng nơi tôi được. Không hiểu sao xung quanh tôi toàn là những bà mẹ đơn thân có hoàn cảnh rất khó khăn. Họ đã đến với tôi không chỉ để có cơ hội lo được cho con cái đủ ăn đủ mặc, mà còn ấp ủ giấc mơ cho con đi du học, rồi phụng dưỡng bố mẹ già. Tôi cần phải có trách nhiệm. Nếu tôi giúp họ theo cách cũ, đó là tạo ra công ăn việc làm khi mở công ty tư nhân thì số người tôi giúp được sẽ rất ít, còn ở Nu Skin lại là không giới hạn. Tôi đã giải thích hết lời, xin anh hãy hiểu cho tôi nhưng không được. Giữa chúng tôi cũng từng có xảy ra tranh cãi rất lớn, tôi còn nghĩ cuộc hôn nhân này chắc cũng chỉ đến đây thôi. Nhưng khi ngồi lại trò chuyện với cô Dung tôi mới nhận ra mình sai chỗ nào. Tôi chưa thực sự đặt mình vào vị trí của anh và gia đình để hiểu, cũng như chưa thực sự dung hoà được giữa công việc và cuộc sống. Kể từ đó tôi không làm rầm rộ nữa, cố gắng không làm ảnh hưởng đến sự nghiệp chính trị của anh, dành nhiều thời gian cho gia đình để chứng minh rằng Nu Skin chỉ có làm cho cuộc sống và con người tôi tốt hơn chứ không hề tệ đi.

Và bây giờ, tôi biết quyết định lùi một bước của tôi lúc đó là vô cùng đúng đắn. Bởi khi tôi bắt đầu âm thầm làm việc, chứng minh bằng thành quả thì không những anh mà còn tất cả mọi người trong gia đình đều quay sang ủng hộ tôi làm Nu Skin. Ban đầu, anh đơn giản là không nhắc gì đến Nu Skin nữa, rồi sau đó cũng chịu uống Tr90 tôi pha. Thấy vòng bụng giảm hơn mười mấy centimet anh bắt đầu tin và dùng nhiều sản phẩm hơn. Càng dùng thì càng thích, đến nỗi trong nhà mà có sản phẩm gì tốt thì anh mặc định trong đầu là của Nu Skin. Mẹ chồng thì xài máy Lumi xong còn đi khoe khắp nơi trong khi trước đó còn không muốn nhìn mặt tôi. Thấy tôi thường xuyên đưa mẹ đi những chuyến tưởng thưởng 5 sao ra nước ngoài chơi, mỗi tháng dùng thu nhập ở Nu Skin sắm sửa thoải mái cho gia đình nên các chị em bên chồng cũng quý. Mỗi người mua tận mấy cái Lumi Spa, vừa để dùng vừa đem đi tặng. Đồng nghiệp cũ và người quen nếu không hợp tác với tôi thì cũng đều tỏ ý chúc mừng thành công của tôi, khen tôi trưởng thành hơn, thu hút hơn trong cách nói chuyện lẫn phong cách sống.

Tính ra tiền tôi kiếm được tại Nu Skin hiện giờ không cao như thu nhập của tôi lúc trước, nhưng khi tôi có nhiều thời gian hơn cho bản thân, cho những người quan trọng, mỗi ngày được học hỏi và phát triển không ngừng từ những người xuất chúng, và quan trọng nhất là được nhìn thấy những người phụ nữ của tôi mỗi ngày càng biết cách yêu thương bản thân mình hơn, độc lập hơn, dám bước ra khỏi căn bếp và trở thành niềm tự hào của gia đình họ, tôi biết Nu Skin đã làm cho cuộc đời tôi được trọn vẹn ý nghĩa. Giá trị này thì tiền tài và quyền lực chắc chắn không thể mua được.