Ngay từ đầu, tôi biết Nu Skin chính là nơi mình thuộc về
Giữa năm 2014, khi tham gia khoá học kỹ năng mềm, một bạn trong lớp đã giới thiệu cho tôi về một cơ hội kinh doanh mới. Tò mò đi hội thảo và ngay từ buổi đầu tiếp xúc với môi trường Nu Skin tôi đã bị ấn tượng với không khí tươi trẻ, năng động và đoàn kết của mọi người ở đây. Giống như mối tình sét đánh vậy, ngay lập tức tôi muốn là một phần của tập thể này. Đó là cảm giác mà tôi không thể tìm được ở bất kỳ đâu, cho dù là khi học tập và nghiên cứu ở Nga, khi làm giảng viên ở trường đại học, hoặc trong công việc tôi đang làm lúc đó hay thậm chí là ở các công ty network marketing khác mà tôi từng tìm hiểu.
“Phải lòng” ngay lập tức
Một năm trước đó, sau khi học xong thạc sĩ về công nghệ sinh học ở Nga, tôi về nước. Dù được học bổng toàn phần lên tiến sĩ nhưng tôi nghĩ bản thân chưa hề có kinh nghiệm gì, học lên cao tốn thêm vài năm nhưng cũng chưa chắc có một công việc tốt. Tôi được nhận vào giảng dạy tại ĐH Đà Lạt. Khi nhận tháng lương đầu tiên tôi khá sốc vì nó thấp hơn nhiều so với số tiền tôi được nhà nước chu cấp khi còn đi học bên Nga. Sau vài tháng, cảm thấy mình không phù hợp với môi trường này nên tôi xuống Sài Gòn tìm cơ hội khác và được vào làm trong một công ty liên doanh Việt Nga. Môi trường văn phòng ở một thành phố lớn cho tôi khá nhiều trải nghiệm thú vị. Tôi được kinh qua nhiều công việc, từ biên dịch, hành chính cho đến kế toán. Nhưng cảm giác thú vị đó không kéo dài lâu. Cả ngày ngồi chôn chân trước màn hình máy tính, tôi cảm thấy cuộc sống nhạt nhẽo, bản thân ngày càng ù lì, không phát triển thêm được gì. Đồng nghiệp cũng không gần gũi, thân thiện, việc ai nấy làm. Cuối cùng là mức lương không cao và rất ít cơ hội thăng tiến. Nhiều khi tôi tự hỏi với thu nhập này thì khi nào mới có thể tự mua nhà, ổn định cuộc sống.
Không vừa lòng với cuộc sống đó nên tôi tham gia rất nhiều các hội thảo, các khoá học với mong muốn sẽ mở mang tư duy và tìm kiếm cơ hội cho tôi cuộc sống tốt hơn hiện tại. May mắn khi gặp được Nu Skin và yêu văn hoá nơi đây ngay từ buổi đầu, cộng thêm vài lần được tiếp xúc và tìm hiểu về những sản phẩm dựa trên khoa học công nghệ tiên tiến, tôi hoàn toàn bị thuyết phục. Tôi quyết định sẽ xây dựng sự nghiệp một cách nghiêm túc ở đây.
Khởi đầu khó khăn
Khởi đầu với Nu Skin quả thật rất khó khăn. Tôi ngoài mặt tưng tửng cười cười nói nói nhìn có vẻ lạc quan tự tin nhưng thực chất lại rất tự ti về bản thân. Tôi không hề có nền tảng kiến thức gì về kinh doanh nói chung chứ không riêng gì network marketing. Tiền lương đi làm thì chi tiêu không hợp lý đến nỗi muốn mua sản phẩm để trải nghiệm cũng phải vay tiền mẹ. Mối quan hệ đã ít, lại thêm tính nhút nhát làm quen với người lạ nên phải nhờ đến mối quan hệ cũng như sự hỗ trợ của mẹ rất nhiều. Cảm thấy bản thân kém cỏi so với mẹ đã đành, lại thêm phần áp lực khi nhìn thấy tuyến dưới là chị Tâm đã phát triển bỏ xa mình, độ tự tin về năng lực của tôi chạm đáy. Không ít lần tôi tự hỏi liệu mình có thực sự phù hợp với công việc này. Trong khoảng thời gian đó, phải nói là tôi rất biết ơn những video của chú Dean cũng như sự động viên của em trai đã cho tôi hiểu ra rằng mình cần phải dẹp bỏ sự vị kỷ, phải đặt mình ở nhiều vị trí để nhìn nhận mọi việc một cách đa chiều hơn, phải nghiêm túc học hỏi và hoàn thiện bản thân mỗi ngày.
Thay đổi để thành công
Muốn thành công, mình buộc phải thay đổi. Nhận thấy điều duy nhất kìm hãm sự phát triển của bản thân chính là niềm tin về chính mình. Tôi cần phải tự tin hơn, không những trong suy nghĩ mà cần trong hành động. Tôi bắt đầu xuất hiện và thể hiện cá tính, con người thật của mình trên Facebook mà gạt qua nỗi sợ bị người khác đánh giá. Tôi bắt đầu đứng lên chia sẻ sách, chia sẻ trong các buổi sinh hoạt của đội nhóm hàng tuần mặc dù ban đầu rất nhút nhát. Được sự ủng hộ và đón nhận từ mọi người, tôi càng có thêm hào hứng và can đảm để đứng lên dẫn dắt đội nhóm. Khi bản thân tôi càng hoàn thiện từ sắc diện lẫn tư duy thì các kết quả tích cực trong kinh doanh Nu Skin cũng bắt đầu xuất hiện.
Hiện tại tôi đã có được tài chính tốt hơn nhiều so với công việc trước đây. Tất cả dựa trên việc giúp đỡ cho nhiều đồng đội của mình có được mức thu nhập tốt và nâng cao chất lượng cuộc sống của gia đình họ. Nhưng sở dĩ tôi có thể làm được như vậy là vì tôi đã vượt qua chính bản thân mình. Tôi đã tự tin đứng lên trao đi giá trị, yêu thương và từ đó cũng nhận lại rất nhiều giá trị và yêu thương. Tôi và đội nhóm lúc này không chỉ là những cộng sự mà còn hơn thế nữa. Không áp đặt, không khiển trách, chúng tôi động viên nhau, nâng đỡ nhau, dìu dắt nhau và xem nhau như gia đình thứ hai của mình. Có thể so với người khác tôi đi không nhanh nhưng tôi sẽ không bao giờ dừng lại, vì tôi sẽ không bao giờ rời bỏ đồng đội mình. Và tôi biết họ cũng không bao giờ rời bỏ tôi.