Nu Skin có đáng để đánh đổi không? Đáng!
Có một nguyên tắc thành công mà ai cũng biết nhưng đa số lại không muốn chấp nhận. Đó là muốn thành công thì phải chấp nhận đánh đổi. Nếu muốn giỏi ở một lĩnh vực nào đó, bạn phải đánh đổi hàng ngàn giờ để học tập và thực hành. Làm Nu Skin cũng vậy, bạn cũng cần phải hành động mỗi ngày một cách đều đặn, nhưng thời gian đó ở đâu ra? Bạn buộc phải đánh đổi với thời gian bạn dành cho công việc hiện tại, thời gian ngủ, thời gian cho gia đình, thậm chí đôi khi là hạnh phúc của bản thân, và những mối quan hệ thân thiết… Nhưng có một tin vui cho mọi người, đó là những đánh đổi ở Nu Skin chỉ là tạm thời. Chúng ta hoàn toàn có thể lấy lại được những gì đã mất.
Từ khi còn trẻ tôi đã là một người có cá tính mạnh, có máu kinh doanh làm giàu từ bé, và muốn làm gì thì phải làm cho bằng được. Ngay cái quyết định đi Mỹ của tôi cũng là một quyết định liều lĩnh. Hai mươi năm trước, tôi may mắn khi vừa học ra trường đã có ngay việc làm trong ngành bưu chính viễn thông mà bao người mơ ước. Thời đó ngành này kiếm được rất nhiều tiền nên rất khó vào. Có thể nói cuộc sống của tôi lúc đó cực kỳ thoải mái, rủng rỉnh, không phải chịu khổ một ngày nào. Nhưng cũng vì sung sướng như vậy mà tôi lại muốn đi Mỹ, sẵn sàng đánh đổi những gì đang có ở hiện tại để tìm một cuộc đời khác. Lúc tôi nói ý định sang Mỹ, từ gia đình đến bạn bè ai cũng phản đối kịch liệt, có người còn bảo tôi ngu. Nhưng những gì tôi quyết là tôi sẽ làm. Nghĩ lại thì lúc đó tôi cũng hơi non dại, cứ nghĩ Mỹ là thiên đường, sang đây chỉ sẽ lạ nước lạ cái, cần thời gian thích nghi thôi chứ không đến mức khổ. Nhưng sự thật thì phũ phàng. Tôi sang đây một thân một mình, chỉ có vài người bà con xa nên phải tự lo cho bản thân hết tất cả mọi thứ. Vừa sang 6 ngày tôi đã phải xách giỏ đi làm ở tiệm nail. Từ một người trí thức làm việc trong văn phòng nhà nước, tôi phải bóp chân cho người khác mỗi ngày 12 tiếng. Chân người ta hôi, bẩn đến mức nào tôi cũng phải chịu. Có khách không hài lòng lại chỉ thẳng mặt tôi mà chửi bới mà tôi thì có cãi được gì bởi vốn tiếng anh bập bẹ. Mỗi tối sau khi tan làm, tôi kiệt quệ từ thể chất lẫn tinh thần. Tôi sốc, buồn, tủi thân và nhớ gia đình rất nhiều. Mỗi tháng tôi mất hơn ngàn đô tiền cước điện thoại gọi về nhà. Dù cả nhà cũng khuyên tôi nên trở về Việt Nam, nhưng tính tôi đã làm gì phải làm cho tới nơi tới chốn, tôi phải thành công để mọi người không phiền lòng. Sáu tháng sau tôi tiếp tục mạo hiểm vay tiền gia đình ở Việt Nam để mở tiệm nail. Tại thời điểm 20 năm trước, hai trăm ngàn đô đổi sang tiền Việt Nam là cả một gia tài, có thể cho cả một gia đình ở Việt nam sống hết đời mà không lo bất cứ điều gì. Và may mắn là sự mạo hiểm đó đã cho tôi quả ngọt. Chỉ 4 tháng sau tôi lấy lại được vốn để trả cho ba mẹ. Và từ đó trở đi, cuộc đời tôi thay đổi, không còn phải lo lắng nhiều về tài chính nữa, cũng không cần luồn cúi hay chịu ấm ức trước bất cứ ai.
Thời gian trôi đi, rồi tôi cũng lập gia đình và có hai cô công chú nhỏ. Nhưng công việc ở tiệm nail chiếm quá nhiều thời gian, không còn cách nào khác, tôi buộc phải đem con đi gửi mỗi buổi sáng rồi tối sẽ đón về. Nghĩ đến mà tội nghiệp mấy đứa nhỏ, tối nào mẹ đón về thì người ngợm đứa nào luộm thuộm, tóc tai bù xù, mắt mũi tèm hem, ăn uống cũng bữa được bữa không. Có những ngày con bệnh đau mà tôi cũng không chăm sóc được cho con. Tôi hay tâm sự nỗi khổ tâm này với mọi người nhưng ai cũng nói như vậy là bình thường, cuộc sống Mỹ mà. Tôi nghe xong cũng đành thở dài một cái rồi tiếp tục với vòng quay cuộc sống. Đến một ngày con hỏi tôi: “mẹ ơi, mẹ cho con 10 phút chơi với con được không?”. Tôi còn nhớ rõ hôm đó là cuối tuần, là ngày tiệm nail làm việc hết công suất, tôi phải tranh thủ chạy đi mở cửa tiệm cho đúng giờ nên đã từ chối khéo con. Nhưng con thì nhất định không muốn đồ chơi, chỉ muốn mẹ nhưng tôi vẫn nhất quyết phải đi. Vừa lái xe tôi vừa tôi suy nghĩ, tự hỏi tại sao mình làm có tiền, nhưng vẫn không có thời gian dành cho con? Tôi cứ vậy bần thần nguyên một buổi sáng, nghĩ về việc con lớn lên thiếu thốn sự quan tâm và tình cảm của gia đình, dễ dẫn đến nhiều hậu quả xấu. Mới nghĩ đến đó mà nước mắt tôi đã rơi xuống như mưa khiến mọi người trong tiệm hoảng hồn. Thực ra nếu không có con thì việc duy trì tiệm nail vốn dĩ cũng đã có nhiều vấn đề. Mỗi ngày làm việc mười mấy tiếng liền khiến cơ thể mệt mỏi, cứng đờ, ăn ngủ không ngon, sức khỏe đi xuống. Nhưng nếu tôi không ở tiệm, giả sử không có vấn đề phát sinh với khách thì thợ cũng cự cãi với nhau. Làm chủ tiệm nail 16 năm mà tôi chỉ biết đến 3 tiểu bang, và cố gắng lắm thì mỗi năm mới có được có vài tuần về Việt Nam thăm gia đình. Căng thẳng kéo dài khiến ai cũng khó chịu, làm tình cảm vợ chồng cũng nhiều lúc không ấm êm. Tôi bàn với chồng rằng mình phải tìm cách khác, bởi sự đánh đổi này không hề xứng đáng. Cũng là từ lúc này, tôi bắt đầu mở lòng ra với Nu Skin.
Thực ra tôi đã biết Nu Skin từ trước nhưng nghĩ mình làm nail còn không có thời gian cho chồng con thì làm được gì ở ngành khác. Nhưng bây giờ thì tôi đã nghĩ khác: có bao nhiêu mình cũng đã đánh đổi hết rồi, thì tại sao không thử cơ hội mới? Sau khi trở về từ chuyến thăm trụ sở công ty, tôi quyết định vừa làm nail, vừa kinh doanh Nu Skin, và tuyên bố luôn với chồng là tôi sẽ cho anh nghỉ hưu trong vòng 4 năm. Nhìn những người đã thành công với Nu Skin, tôi nghĩ rằng nếu bản thân không thành công được giống họ thì cũng sẽ được nhiều thứ khác, là sự phát triển bên trong con người, trẻ đẹp hơn và khỏe mạnh hơn, không thể nào lỗ được.
Tôi bắt đầu làm Nu SKin từ năm 2015, thời điểm mà mạng xã hội bùng nổ, mọi người trên thế giới kết nối với nhau rất dễ dàng, trừ tôi. Vì tôi không biết sử dụng máy vi tính, không biết cả Facebook là gì. Nhưng phải đi rồi sẽ tới, tôi mò mẫm học từng chút một. Những ngày tháng đầu tiên quả thực rất vất vả, và tôi đã đánh đổi nhiều hơn tôi tưởng tượng. Mỗi ngày vừa mở mắt là núi công việc đè xuống người. Tôi dậy sớm đi mở cửa tiệm, trả lời điện thoại, đặt hẹn, tư vấn cho khách, chạy đi chạy lại xử lý giấy tờ, nhập hàng, chấm công… Tối đón con về cơm nước xong thì lại ngồi vào bàn, mở máy tính học và chia sẻ về kinh doanh Nu Skin. Cuối tuần có khi phải bỏ tiệm, chạy xe 4 tiếng đồng hồ để đi gõ cửa từng nhà, từng tiệm để chia sẻ. Và khi không thu hoạch được gì, người tôi rũ rưỡi bước về nhà mà trong đầu đã đoán trước được sắp phải nghe lời chồng khiển trách. Từ chồng cho đến mẹ tôi, lúc nào có cơ hội thì sẽ ra sức trách móc, ngăn cản tôi làm Nu Skin. Lý lẽ của họ là làm Nu Skin có được gì đâu mà phải đánh đổi thời gian ở tiệm, bòn rút thời gian cho chồng con? Tại sao phải từ một bà chủ cao cao tại thượng mà bây giờ phải ôm từng chai mỹ phẩm đi bán dạo? Tai tiếng từ Mỹ bay về tận Việt Nam, bạn bè thì quay lưng hết không còn một ai khi biết tôi làm đa cấp. Vậy có đáng không? Đáng chứ. Tôi biết rằng một khi xây dựng được hệ thống vững mạnh, ổn định, tôi sẽ lấy lại được hết tất cả. Thời gian tôi bỏ ra lúc này chính là sự đầu tư, tôi sẽ thu về lượng thời gian gấp nhiều lần, bù đắp lại hết cho gia đình. Cái sĩ diện mà tôi đã bỏ xuống rồi một ngày sẽ khiến ánh mắt kì thị của người khác biến thành sự ngưỡng mộ. Nhưng nói gì đi nữa, tôi cũng buồn chứ. Tôi không bao giờ để người ngoài cướp giấc mơ của mình, nhưng sự ủng hộ của gia đình đối với tôi thì cực kỳ quan trọng. May mắn là mỗi khi cảm thấy bản thân cạn năng lượng, tôi lại bay sang công ty nhìn những tấm gương dám đánh đổi để thành công, trái tim tôi lại được bơm đầy máu. Nhờ gặp nhiều sự từ chối, quay lưng từ gia đình lẫn bạn bè mà sự từ chối của người lạ không còn khiến tôi sợ hãi hay ngại ngùng. Dù đi máy bay, đi taxi, đi câu cá, đi bệnh viện… miễn gặp người Việt Nam thì tôi đều chia sẻ về Nu Skin. Tôi biết rằng nếu muốn tìm được một người đồng đội thì tôi buộc phải chia sẻ cho 10 người. Chỉ cần trong 10 người đó có 1 người chịu lắng nghe tôi nói là đủ rồi.
Cứ thế, trong vòng 18 tháng tôi trở thành Blue Diamond, 3 năm sau tôi bước lên bục Team Elite và dần lấy lại được những gì mà mình đã đánh đổi, thậm chí còn nhiều hơn thế. Tôi bán tiệm nail, cho chồng nghỉ hưu sớm trước sự ngỡ ngàng của anh. Sau đó cả nhà tôi còn chuyển qua một thành phố mới nhiều người Việt hơn, khí hậu ấm áp hơn. Có lần sau khi tôi bước xuống từ sân khấu vinh danh, chồng đã bước đến đã nói lời xin lỗi tôi vì đã nghi ngờ tôi và Nu Skin. Tôi nhớ rất rõ, anh còn nói không ngờ tôi đã trở nên xinh đẹp và dịu dàng hơn trước rất nhiều. Quả thật là cơ thể tôi đã thon gọn hơn nhiều, da đã bớt nám, hết đau vai, đau lưng, nên dáng đi, phong thái cũng tự tin hơn. Tính cách của tôi thể hiện qua lời ăn tiếng nói, cách xử lý công việc hằng ngày cũng điềm tĩnh, nhẹ nhàng hơn lúc còn làm ở tiệm nail, trong khi hiện tại tôi quản lý một hệ thống kinh doanh lớn gấp nhiều lần. Đó là nhờ sự tiếp xúc với những con người có phong cách sống đẹp ở Nu Skin, cũng như thường xuyên sử dụng các sản phẩm bảo vệ sức khỏe của Pharmanex nên tôi cũng thay đổi theo một cách tự nhiên. Bạn bè tôi thấy tôi thay đổi ngoạn mục, trở nên thành công và hạnh phúc hơn xưa nên dần không còn lảng tránh tôi nữa, quay trở lại hỏi han và trở thành khách hàng của tôi. Đặc biệt là cô bạn thân lúc trước thường hay nói xấu tôi với bạn bè ở Việt Nam, rằng tôi làm đa cấp, lừa đảo khiến ai cũng cắt đứt liên lạc với tôi, khiến cho mẹ tôi phản đối gay gắt việc tôi làm Nu Skin. Nhưng nay cô ấy lại trở thành quản trị viên trong hệ thống của tôi. Và mẹ tôi vốn bị khớp nặng, đi đứng vô cùng khó khăn, xuống cầu thang gần như phải bò, nhưng nay cũng đã đi lại bình thường, thậm chí còn đi chơi khắp làng xóm, các bệnh nền của cha tôi cũng đã giảm hẳn, bỏ bớt 80% thuốc tây mỗi ngày, và tất nhiên đã không còn phản đối mà ủng hộ tôi làm Nu Skin, đi đâu gặp ai cũng khoe về con gái. Vậy nên bạn đừng quá lo lắng khi những bước đầu trên con đường theo đuổi thành công tại Nu Skin của bạn gặp phải quá nhiều sự phản đối. Chỉ cần bạn kiên trì, trở thành một minh chứng của sản phẩm và lối sống Nu Skin, trở thành phiên bản tốt nhất của chính bạn thì chắc chắn ai cũng sẽ bị thuyết phục.
Đối với tôi, cuộc sống quá êm đềm thì sẽ hơi nhạt nhẽo, phải có một chút chông gai, thử thách thì cuộc sống mới thú vị, và đặc biệt cái hậu mới ngọt ngào, đáng quý. Và khi bạn biết bản thân bạn muốn gì, muốn trở thành một người như thế nào, bạn cũng sẽ biết những đánh đổi của bản thân liệu có đáng hay không. Nếu trong tay không có gì để mất, thậm chí là đang gặp nhiều trắc trở, khốn khó thì bạn lại càng có lý do để theo đuổi Nu Skin. Còn nếu bạn giống tôi, đã có kha khá thứ so với nhiều người khác, bạn có dám đánh đổi để đạt được thành công với Nu Skin không? Tôi nghĩ là sau khi đọc xong câu chuyện của tôi, bạn đã có câu trả lời rồi.