Nếu có thể, xin đừng là kẻ vô hình!
Kẻ vô hình là từ mà hai mẹ con chúng tôi sử dụng để nói về con người cũ của mình, những con người mang cái cảm giác bản thân là kẻ thừa trong xã hội, không tạo ra được những giá trị gì lớn lao, thế giới có hay không có mình thì cũng chẳng khác gì. Trên lý thuyết thì chỉ cần lao động cũng chính là có ích cho xã hội. Nhưng nếu thực tế đơn giản như vậy thì trên thế giới này đã không có hàng triệu con người mỗi ngày vẫn đang vật lộn đến trầm cảm với việc đi tìm lý do hay ý nghĩa của sự tồn tại của bản thân. Điều may mắn là chúng tôi đã tìm thấy Nu Skin, rũ bỏ lớp áo khoác tàng hình của mình, trở nên hữu hình bằng sự ảnh hưởng mà mình tạo ra.
Trước khi đến với Nu Skin, tôi phải mất hơn 40 năm kinh doanh 18 ngành nghề khác nhau mới gầy dựng được một cơ ngơi ổn định. Nhưng trước đó nữa, tôi cũng có thời gian làm nhà nước và bất ngờ nằm trong đợt cắt giảm nhân sự. Tôi nhận ra rằng dù làm công hay tư thì chúng ta luôn trong thế bị động. Vậy nên tôi mới quyết tâm làm kinh doanh. Khi mặt hàng này gặp nhiều khó khăn hay cạnh tranh, không bán được nữa thì lại chủ động chuyển qua mặt hàng kia. Từ làm ô mai, rồi trồng nấm, làm nước tương, làm bánh kẹo rồi cuối cùng là hàng mây tre lá. Làm công việc sản xuất kinh doanh truyền thống khiến đầu óc tôi lúc nào cũng căng như dây đàn, lại thêm ngành hàng đặc biệt phải tiếp xúc hóa học nên sức khỏe tôi đi xuống. Năm 1999, khi thị trường không còn tốt nữa, tôi dứt ra và đi học ở Singapore để nâng cấp tư duy, mở rộng tầm nhìn. Tôi trở về Việt Nam lựa chọn lối đi thông minh hơn, nhẹ nhàng hơn nhưng vẫn đạt được thu nhập cao. Tôi đã tham gia vào một công ty tư vấn tài chính bảo hiểm của Anh và sau 6 tháng đã đạt được vị trí cao nhất trong ngành, còn được mệnh danh nữ hoàng bảo hiểm của Việt Nam trong nhiều năm. Nhờ vậy mà tôi tham gia được các hội nghị và chương trình đào tạo ở nước ngoài và lại tiếp tục được khai sáng về cách làm giàu thông minh bằng kinh doanh hệ thống. Nhưng đồng thời tôi cũng nhận ra điểm trừ trong ngành bảo hiểm là chính sách thay đổi liên tục, thu nhập bị giảm xuống qua mỗi năm, không thể cho con cái thừa hưởng. Vậy nên khi đã đạt được tự do tài chính, tôi quyết định ở nhà an hưởng tuổi già như bao người. Và chính lúc này, cảm giác là người thừa trong xã hội ập đến.
Cuộc sống sung túc, con cái khôn lớn trưởng thành, nhưng thay vì cảm thấy hạnh phúc thì tôi lại thấy mình giống như đang sống để chờ qua đời. Tôi cảm thấy sự tồn tại của mình kéo dài thêm một ngày hay bao nhiêu ngày đi nữa cũng chẳng tạo ra thay đổi gì cho thế giới này. Không chấp nhận được điều đó, tôi lại lao ra đường, tham gia các khóa học, rồi làm đào tạo trong một doanh nghiệp phát triển kỹ năng cho các em sinh viên. Qua mấy năm, khi thấy ảnh hưởng của mình tạo ra vẫn quá nhỏ bé, tôi mới bắt đầu mở lòng với Nu Skin. Thực ra tôi đã biết Nu Skin 3 năm trước đó, nhưng vì đa cấp ở Việt Nam quá tai tiếng, nên tôi vẫn e ngại phải đánh đổi uy tín của mình. Tôi vẫn mang tâm thế phòng thủ cho đến tận lúc gặp gỡ được anh Dean. Nhưng ngộ là anh Dean không ra sức thuyết phục tôi làm Nu Skin mà chỉ nhẹ nhàng nói rằng các đội nhóm non trẻ ở Nu Skin cần sự dẫn dắt của người nhiều kinh nghiệm như tôi, và anh chỉ cần tôi về làm công tác đào tạo, huấn luyện là được. Đến lúc này, tôi hạ xuống lớp hàng rào phòng vệ và chấp nhận tìm hiểu Nu Skin. Cuối cùng, tôi phát hiện ra rằng mô hình tại Nu Skin cũng giống hệt bảo hiểm, thậm chí là ưu việt hơn rất nhiều nhưng tại phải mang tiếng xấu. Đáng lẽ mô hình này nên được phát triển, nhân rộng hơn nữa để ai cũng có thể tiếp cận được cơ hội thay đổi cuộc đời. Tôi quyết làm Nu Skin để chính tay thực hiện điều đó, và đồng thời cũng không để bản thân mình là kẻ thừa trong xã hội nữa.
Nếu nói tôi cảm thấy bản thân mình vô hình khi không làm gì cả, thì Nam Phương con gái tôi lại cảm thấy bản thân dư thừa, lạc lõng khi vẫn đang miệt mài lao động và sở hữu cuộc sống trong mơ của bao người. Phương được đi du học Anh Quốc từ năm 15 tuổi, sau khi tốt nghiệp đại học Oxford danh giá hàng đầu thế giới thì bắt đầu đi làm luôn trong một ngân hàng lớn tại London trong chương quản trị viên tập sự với tỉ lệ chọi cực kỳ cao. Nhưng niềm vui sướng và tự hào khi đạt được những thành tựu đó cũng chẳng đưa Phương đi đến đâu xa hơn ngoài những ngày làm việc căng thẳng tới tận tối khuya, không có thời gian chăm sóc bản thân và tận hưởng cuộc sống. Tôi nhớ hoài có lần tôi sang thăm Phương và chứng kiến Phương vì công việc mà bỏ lỡ buổi trình diễn ca nhạc mà con đã mua vé trước đó. Hai mẹ con đã bắt chuyến xe buýt cuối cùng từ công ty về lại nhà và ngồi trước thềm nhà ăn McDonald vì đã khuya không còn nhà hàng nào khác mở cửa. Dưới góc nhìn của người từng trải, tôi không muốn con mình lại tiếp tục đi con đường làm công ăn lương như mình trước đây. Hơn nữa tôi đã cho con tất cả ở Việt Nam, không có lý do gì khiến con phải ở lại đây chịu khổ cả. Nhưng là một người mẹ, tôi cũng hiểu Phương là một đứa sống nội tâm, vẫn luôn suy nghĩ, trăn trở về ý nghĩa cuộc đời. Chỉ cần con giải quyết được vấn đề của mình thì ở đâu không còn quan trọng. Và trong hơn một năm tiếp theo, Phương dần nhận ra rằng bản thân dù nỗ lực làm việc đến mấy nhưng nếu không có mình thì chắc chắn sẽ có người khác được thế vào. Bản thân mình vốn không là ai cả khi ở nơi này. Vậy nên, tuy vẫn chưa biết con đường nào mới làm Phương hạnh phúc thật sự, nhưng con đường đó chắc chắn không phải ở thành phố đông người nhưng trống rỗng này.
Phương trở về Việt Nam và bắt đầu công việc nhà nước và kinh doanh tiệm sách nhỏ. Ban đầu Phương cũng e dè việc mẹ làm Nu Skin. Một phần vì Nu Skin là đa cấp, phần lớn hơn là cái tôi của một người du học và làm việc hơn 10 năm ở trời tây không cho phép Phương có suy nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ ôm sản phẩm đi giới thiệu đến từng nhà, từng người. Nhưng khi lần đầu nhìn thấy bảng thu nhập của tôi, Phương đã rất bất ngờ vì trong khi tôi suốt ngày chỉ đi ăn uống, gặp gỡ mọi người mà thu nhập cao gấp 5 lần Phương. Vậy là Phương cũng vì tò mò mà tìm hiểu Nu Skin. Và khi tham dự hội nghị thường niên của công ty, có một câu nói từ vị chủ tịch Nu Skin đã chạm đến trái tim của Phương: “Chúng tôi ở đây là để trao cơ hội cho những người nhỏ bé trong xã hội” và trên màn hình đang trình chiếu một chiếc bập bênh, mà bên thấp hơn lại có rất nhiều người nhỏ bé. Thực ra từ sớm Phương biết mình có điều kiện tốt hơn nhiều người nên luôn chủ động tham gia các hoạt động giúp đỡ cộng đồng, đặc biệt là các chương trình đào tạo và phát triển bản thân, hỗ trợ cho các bạn sinh viên trẻ khi còn ở Anh. Và vốn dĩ Phương vẫn luôn đau đáu về việc làm sao để giúp được những người thấp bé khác vươn lên có một chỗ đứng và tiếng nói nhất định trong cuộc sống. Và khi phát hiện ra đằng sau Nu Skin là cả một triết lý nhân văn như vậy, Phương đã quyết tâm bước ra khỏi vỏ ốc nội tâm của mình, trở nên tự tin hơn, quảng giao hơn để theo đuổi con đường Nu Skin cùng mẹ. Phương đã trở thành người hỗ trợ đắc lực cho tôi trong việc đào tạo đội nhóm, đặc biệt là các bạn trẻ.
Đến đây mọi người nghĩ rằng hai mẹ con có nền tảng quá tốt, thì việc thành công trong Nu Skin là điều hiển nhiên. Nhưng tôi là nữ hoàng bảo hiểm không có nghĩa nói gì ai cũng nghe, khách hàng hay đồng đội tự tìm đến. Tôi cũng phải phải đi gặp gỡ từng người một, từ người quen đến người lạ, cũng phải chịu không ít lời phán xét nhưng vẫn kiên trì lần một, lần hai rồi lần ba, năm này qua năm khác. Tôi cũng phải mất đến 4 năm theo sát mới có thể tuyển dụng được anh chàng Lê Chí Linh và hiện nay đã trở thành người lãnh đạo của đội nhóm lớn nhất của tôi, đang giúp hàng ngàn bạn trẻ Việt Nam khác đã và đang chinh phục con đường triệu phú tự thân. Nhưng đó là chuyện sau này, còn sự thật là trong những năm đầu tôi sụp hệ thống đến 3 lần. Thế là tôi cũng phải ngồi xuống học lại từ đầu và thử áp dụng các công thức khác nhau của những người đi trước. Tôi nhận ra rằng Nu Skin đã chuẩn bị sẵn cho mình sản phẩm tốt, mô hình kinh doanh tốt, nhưng bấy nhiêu là chưa đủ. Kinh doanh Nu Skin thì vẫn là kinh doanh, và bạn chính là chủ doanh nghiệp, chính bạn phải xây dựng nền móng cho đội ngũ vững chắc chứ không chỉ dựa mỗi công ty hay bất kỳ ai. Bạn tuyển dụng được là một chuyện, nhưng chính bạn cũng là người chịu trách nhiệm huấn luyện ra đội ngũ tinh nhuệ từ kiến thức đến kỹ năng, bằng những chương trình huấn luyện nghiêm túc, bài bản song song với sự kèm cặp, dẫn dắt tận tình. Và quan trọng nhất là dù có áp dụng công thức hay con đường nào thì kinh doanh của tôi cũng phải luôn luôn dựa trên giá trị cốt lõi là giúp đỡ người khác thành công. Tất nhiên đã kinh doanh thì luôn phải quan tâm đến doanh số, vì con số là thước đo cho sự hiệu quả. Nhưng kinh doanh Nu Skin khác biệt ở chỗ là chúng ta càng tạo ra được nhiều giá trị thật bằng cái tâm trong sạch, bằng khao khát thay đổi thế giới thì càng thu hút những người chân thành và hoài bão lớn giống như mình. Vậy mới có thể đi đường dài cùng nhau, xây dựng một hệ thống vững chãi và tạo ra sự ảnh hưởng to lớn.
Còn Nam Phương, ngoài việc phải gạt bỏ sĩ diện trước những lời dị nghị, dèm pha từ bạn bè cùng học ở nước ngoài, Phương còn phải đấu tranh với chính bản thân mình, để vượt qua cái bóng của mẹ – cái bóng mà do chính Phương và những người khác tự vẽ ra. Với tôi, mỗi người đều có sở trường và giá trị riêng. Mỗi người chúng ta không cần phải trở thành bản sao của bất kỳ ai, chỉ cần tập trung nỗ lực làm tốt việc của mình thì sẽ nhanh chóng đạt được mục tiêu chung. Đó là ý nghĩa của làm việc nhóm. Tôi tự hào vì Nam Phương đã sớm hiểu được và không cố gắng trở thành một chuyên gia bán hàng Trần Bích Nga thứ hai, mà đã trở nhà lãnh đạo Nam Phương với những bài diễn thuyết, đào tạo nổi danh khắp Nu Skin quốc tế. Sự tập trung của hai mẹ con là khác nhau nhưng vẫn hướng đến mục tiêu chung là nhằm tạo ra sự ảnh hưởng thật lớn đến cuộc đời của những người yếu thế. Có những lúc Phương bất ngờ khi hóa ra tại ngay chính Nu Skin cũng có những ý kiến và con đường quá khác biệt, thậm chí là đối chọi với cách làm của mình, Phương cũng từng có ý định không bước tiếp nữa mà chỉ làm phiên dịch để cuộc sống nhẹ nhàng hơn. Nhưng rồi khi nghĩ về những người đang cần mình dẫn dắt, những cuộc đời đang cần mình chạm đến và tạo ảnh hưởng, nghĩ về việc phải đối diện với cảm giác trống rỗng và lạc lõng như trước kia, Phương lại lần nữa quyết tâm tạo ra đại dương xanh của riêng mình.
Cứ đi rồi sẽ đến. Sau nhiều lần thăng trầm thì năm 2017 chúng tôi cũng đã đón nhận được danh hiệu Team Elite, và sau đó được lọt vào danh sách Million Dollar Circle của Nu Skin. Từ đó đến nay, chúng tôi thậm chí còn dành nhiều thời gian cho Nu Skin hơn, xem Nu Skin và cuộc sống là một. Chúng tôi tạo nên cộng đồng yêu nhảy của chính mình trên facebook, làm video hướng dẫn và tập nhảy cùng mọi người. Khi mọi người cùng vui thì kinh doanh không những phát triển mà còn tạo ra giá trị thật và vững chắc. Ai có vấn đề về sức khỏe thì tôi lại hướng dẫn dùng sản phẩm Pharmanex để có thể ngày nào cũng vui vẻ, yêu đời, nhảy nhót giống tôi. Ai có nhu cầu việc làm hay kiếm thêm thu nhập thì tôi giới thiệu cơ hội kinh doanh Nu Skin. Ai có khát khao thành công lớn thì mình huấn luyện, đào tạo theo đường dài, tạo ra sự chuyển mình từ bên trong để trở nên khác biệt. Không phân biệt xuất thân, năng lực hay tố chất gì cả, gà con cũng có thể hóa đại bàng nếu có đủ khát khao. Bắt đầu từ những mối quan hệ rất đỗi chân tình, bình dân như vậy thôi, nhưng cuối cùng vẫn tạo ra được những con người đáp ứng được yêu cầu, tiêu chuẩn cao mà chúng tôi kỳ vọng.
Kinh doanh là phải như vậy, dựa trên nền tảng khách hàng thật, văn minh, vui vẻ, thoải mái, ai cũng vui thì tiền tự khắc tới. Nhưng đối với chúng tôi, quan trọng hơn cả vẫn là ảnh hưởng mình đã tạo ra. Đó là mang sức khỏe đến hàng ngàn người già, để họ được sống vui vẻ, yêu đời, trao cơ hội cho hàng ngàn người trẻ vươn lên, xây dựng sự nghiệp, góp phần tạo nên một thế hệ trẻ Việt Nam giàu mạnh. Nếu ban đầu chúng tôi chấp nhận cuộc sống sung sướng, chấp nhận làm người vô hình trong xã hội thì không chắc những điều đó đã có thể xảy ra. Vậy nên bạn cũng thế nhé! Nếu bản thân có thể, xin đừng là kẻ vô hình, đừng là người thừa trong xã hội. Nu Skin chính là công cụ đấy!