Muốn giàu hãy làm chủ, muốn vừa giàu vừa sướng chỉ có cách làm Nu Skin
Lúc mới biết đến Nu Skin, hẳn ai cũng từng thắc mắc tại sao có nhiều người khá giả, thậm chí là giàu có, họ là những doanh nhân, bác sĩ, kỹ sư… nhưng vẫn làm Nu Skin? Tôi cũng không ngoại lệ. Nhưng hãy làm đi, rồi bạn sẽ nghiệm ra câu trả lời giống tôi. Bởi vì làm Nu Skin giúp họ giàu hơn nữa, nhưng không chỉ giàu tiền tài, mà còn giàu thời gian, giàu sức khỏe, giàu trải nghiệm sống, giàu những mối quan hệ chất lượng, giàu hormone hạnh phúc trong từng tế bào, cái đó người ta gọi là “sướng”.
Trước khi biết cảm sướng thật sự là gì, tôi cũng như bao người khác, nghĩ có tiền là sướng nhất rồi, nên chỉ chăm chăm kiếm tiềm. Lúc mới sang Mỹ, thấy bà con ai ai cũng làm nail, và làm được rất nhiều tiền nên tôi đi cũng làm nail, nhưng với mục tiêu là làm đến khi nào mở được tiệm thì thôi. Phải kinh doanh mới giàu, mới sướng! Chứ chỉ là một người thợ thì biết đến khi nào? Tôi quyết tâm làm chủ và rồi tôi đã làm được. Nhưng khi đã làm chủ rồi, tôi cảm thấy mình cũng chẳng “sướng” hơn đi làm là bao. Dậy sớm mở cửa là mình, ở lại trễ nhất đóng cửa cũng là mình, cuối tuần nghỉ lễ không được nghỉ ngơi mà phải trực suốt ở tiệm, nhưng khó chịu nhất là phụ thuộc rất nhiều vào thợ. Tôi dám chắc rằng ở Mỹ, nếu 1000 chủ tiệm nail thì hết 1000 người đều gặp phải vấn đề về thợ. Bỏ ra mấy trăm nghìn đô để mở được một tiệm nail, thuê họ về làm trong tiệm mình mà làm gì nói gì cũng phải xem sắc mặt của họ. Họ có thái độ không tốt với khách hàng mình cũng phải giả vờ như không nghe không thấy. Bởi họ giận rồi họ xách gói ra đi ngay lập tức, mà việc kiếm thợ cực kỳ khó khăn. Tuy mở tiệm nail cũng kiếm được nhiều tiền đấy, nhưng tôi thấy không sướng lắm, vậy nên tôi dần chuyển sự chú ý sang kinh doanh nhà hàng. Tuy doanh thu không bằng tiệm nail nhưng có thể tiện đầu tư vào nhà đất. Sau gần chục năm thì tôi cũng sở hữu cho mình vài bất động sản với hệ thống 3 nhà hàng. Tuy không phải quá giàu có, nhưng khi so với nhiều người, đặc biệt là các chủ tiệm nail, có thể lúc này tôi đã có một cuộc sống thoải mái về tài chính lẫn thời gian hơn. Ngoài việc quản lý các nhà hàng và bất động sản, tôi vẫn có thời gian gặp gỡ bạn bè và đi đánh golf. Như vậy thì sướng rồi còn gì?
Có lẽ cuộc sống của tôi sẽ tiếp diễn như vậy nếu một ngày nọ không có một vị khách vào ăn phở và giới thiệu với tôi về Nu Skin, rủ tôi sang công ty tham dự sự kiện. Anh ấy thuyết phục tôi một tháng trời tôi mới đồng ý. Thú thật tôi lúc đó chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm Nu Skin. Tôi cho rằng việc bán những sản phẩm nhỏ lẻ như vậy và kiếm về hàng chục ngàn đô còn khó thì huống chi là kiếm tiền trăm nghìn hay thậm chí là tiền triệu. Vậy thì sướng ở đâu? Tôi đồng ý đi vì để không mất lòng bạn, rồi sẵn tiện ghé Las Vegas chơi. Quả thật là lúc mới vào sự kiện tôi còn nghĩ mọi người diễn kịch trước mặt mình, những người được vinh danh trên sân khấu là những diễn viên được trả tiền, và những con số đều là giả. Nhưng khi đến phần nghe những câu chuyện thành công, thì tôi lại cảm thấy được sự chân thật. Những câu chuyện ở Nu Skin không giống như những công ty khác, không chỉ đơn giản là những câu chuyện vượt khó làm giàu một cách đáng ngưỡng mộ, mà còn rất nhiều câu chuyện của những người đã giàu có, đã thành công trong nhiều lĩnh vực, hoặc có thể nói là “sướng” rồi nhưng họ vẫn chọn làm Nu Skin. Tôi tò mò đi làm quen với các bạn người Mỹ, cũng không ít người là triệu phú nhưng họ vô cùng thân thiện, còn trao đổi số điện thoại với tôi để có thể giúp đỡ tôi nếu tôi cần. Rồi tôi bắt chuyện với anh Dean Nguyễn – một trong số những người Việt nổi bật trong sự kiện. Anh vốn dĩ đã thành công trong ngành bảo hiểm nhưng vẫn chọn làm Nu Skin. Anh giải thích rằng Nu Skin có sản phẩm tốt, có nền tảng khoa học và minh chứng rõ ràng; mô hình kinh doanh tốt, cho phép chúng ta xây dựng hệ thống không giới hạn; nhưng đặc biệt nhất là không cần bỏ vốn mà vẫn có thể xây dựng hệ thống xuyên quốc gia. Còn mô hình kinh doanh hiện tại của tôi phải bỏ vốn và thời gian quản lý quá nhiều, tốc độ phát triển thì chậm chạp. Nhận thấy rõ ràng Nu Skin là cơ hội lớn, tôi quyết định làm ngay.
Khó khăn đầu tiên của tôi là vấp phải sự chống đối gia đình, và đặc biêt là vợ. Vì trước khi đi vợ đã dặn kỹ tôi là không được làm Nu Skin. Cô ấy và mẹ tôi cho rằng tôi đã có tất cả mọi thứ tôi cần trong đời rồi, kinh doanh ổn định, thời gian vui vẻ gặp bạn bè, chơi thể thao cũng không thiếu, tại sao phải dấn thân vào cái nghề tai tiếng này? Dù có nói thế nào thì vợ cũng chỉ cho rằng tôi bị lừa, tôi đành phải quyết tâm đặt ra lời hứa: sau 3 năm sẽ cho cả nhà về hưu. Vợ tôi thì chắc chắn không tin rồi, vì lâu nay tôi làm ăn vốn bỏ ra tiền triệu mà còn không được thì huống chi là vốn 0 đồng. Nhưng tôi thì khí thế hừng hực, trước khi ra phi trường bay về nhà sau sự kiện thì tôi đã gọi chia sẻ với mười mấy người bạn rồi cơ mà. Nhưng có điều kết quả không khả quan lắm. Sau khi tôi trở về thì không một người nào nhận cuộc gọi từ tôi. Những ngày sau đó tôi chia sẻ hàng chục người trong vòng quan hệ nhưng không ai chịu làm, dù cho tôi cũng là người có uy tín trong cộng đồng tôn giáo nơi tôi ở. Lúc này tôi đành nhờ anh Dean đến giúp đỡ, chắc chắn sẽ thành công.
Vào một buổi chiều, tôi đã hẹn gần 40 người đến một nhà hàng của tôi, nấu nhiều món ngon, chỉ đợi họ đến để nghe anh Dean trò chuyện nhưng kết quả thì chỉ có mười mấy người đến. Họ đến rồi nhưng hầu hết đều kiếm cớ bỏ về, chỉ có một người duy nhất ở lại nghe chúng tôi nói chuyện, vì sợ tôi buồn chứ cũng chẳng phải vì thu hút bởi cơ hội kinh doanh. Thành quả hôm đó tôi thu được là bằng 0. Anh Dean khuyên tôi cứ nên kiên trì, vì anh nhìn được tiềm năng lãnh đạo ở tôi. Tôi cho rằng những lời nói đó chỉ là an ủi. Nhưng vì lời hứa 3 năm với gia đình, tôi vẫn không bỏ cuộc. Tôi quyết định không nên dựa dẫm vào ai cả, phải tự kiếm cách giải bài toán của riêng mình.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, không biết mình đã phạm phải sai lầm ở đâu. Và rồi nhận ra mình đã quá hấp tấp. Bản thân vẫn chưa hiểu nhiều về sản phẩm, chưa hiểu nhiều về công ty, chưa có bất kỳ một thành tựu nào cho dù là nhỏ nhặt mà đã vội đi chia sẻ cách thức làm giàu, cách để thành công cho người khác. Vậy thì ai nghe, ai tin? Và thế là tôi bắt đầu lại như bao người khác. Tôi tìm hiểu về các sản phẩm nổi trội của công ty và thấy lúc bấy giờ Galvanic Spa đang được ưa chuộng. Cảm thấy sản phẩm này phù hợp với người dì của tôi nên tôi đã giới thiệu cho dì mua và sử dụng. Và hơn cả sự kỳ vọng của tôi, dì không những thích sản phẩm mà còn giúp tôi giới thiệu cho nhiều người bạn khác, cũng như mời họ đến nhà để tôi có cơ hội chia sẻ kỹ hơn về sản phẩm cũng như cơ hội kinh doanh. Và dì đã trở thành người đầu tiên đăng ký dưới tài khoản của tôi.
Kể từ đó, tôi cứ điềm tĩnh bước đi, càng làm càng rút được nhiều kinh nghiệm, và tôi đã đúc kết ra được một chìa khóa mà điều này đã giúp mở lối thành công rực rỡ cho tôi tại Nu Skin. Tôi vốn dĩ không hề có ý định làm Nu Skin nhưng đã được thuyết phục hoàn toàn khi đến sự kiện. Tất cả là nhờ những gì được tận mắt thấy, tận tai nghe. Vậy là tôi tập trung mời mọi người tham dự các sự kiện của công ty, và hầu như lần nào số người tôi đưa đến sự kiện cũng là cũng nhiều nhất trong số các đội nhóm người Việt làm Nu Skin. Kể từ đó trở đi, tôi chưa một lần bỏ lỡ bất kỳ chuyến du lịch tưởng thưởng nào của công ty. Tôi vẫn còn nhớ sau chuyến du lịch tưởng thưởng đầu tiên của tôi khi tôi lên Ruby, vợ tôi đã không còn phản đối việc tôi làm Nu Skin, mà ngược lại còn tích cực giúp tôi bán các sản phẩm tại tiệm nail. Chỉ trong 3 ngày, cô ấy bán sạch sản phẩm và hối thúc tôi mau chóng nhập hàng cho cô ấy bán, trong khi hàng tháng trời trước đó thì cô ấy không thèm để tâm. Khi cô ấy bán thì tất nhiên cũng phải dùng, và kết quả là những vết nám dày hai bên mặt đã đỡ đi rất nhiều, da dẻ căng sáng, trẻ ra mấy tuổi. Nói thật thì trước đó tôi không tin sản phẩm nhiều, nhưng qua một thời gian dùng các sản phẩm của Pharmanex, khi các chứng dị ứng của tôi gần như biết mất hết thì tôi buộc phải tin. Mẹ tôi cũng vậy, thấy trong người khỏe lên thì tin tưởng vào Pharmanex nhiều hơn cả bác sĩ, và quan trọng hơn là bà đã tin tưởng vào quyết địn làm Nu Skin của tôi. Từ đó, tôi lại có thêm động thực để thực hiện lời hứa ba năm.
Kết quả đến sớm hơn tôi tưởng tượng khi chỉ trong vòng hai năm rưỡi tôi đã chạm được mốc thu nhập 50,000 mỗi tháng, chính thức cho cả nhà về hưu. Chưa đến bốn năm tôi đã tạo ra 1 triệu USD từ Nu Skin. Bảy năm trở lại đây tôi không còn phải dành thời gian để mở rộng hệ thống nữa, mà chuyên tâm hỗ trợ đội nhóm, đi huấn luyện khắp nơi trên thế giới, để làm mạnh về chiều sâu cho hệ thống của mình. Tôi “sướng” vô cùng khi nói rằng trong đội nhóm của tôi đến nay đã có khoảng 25 Team Elite.
Khi chỉ nói mỗi chữ “sướng” thôi chắc có lẽ bạn sẽ không tưởng tượng được tôi sướng đến mức nào. Nếu nói độ dài của những con số trong tài khoản ngân hàng khiến cho tôi sướng 1 thì việc được sống trong căn nhà xinh đẹp với chiếc cổng vòng và khu vườn thơ mộng như mơ ước từ bấy lâu khiến tôi sướng gấp 2 lần. Việc mỗi ngày có vô số kể thời gian để làm việc mình thích như đi đánh golf, gặp gỡ bạn bè, chăm sóc vườn cây khiến tôi sướng gấp 5. Nhìn thấy gia đình mình không cần phải vất vả đi làm kiếm sống mỗi ngày, không cần lo lắng cho tương lai, ai ai cũng khỏe mạnh tận hưởng cuộc sống khiến cho tôi sướng gấp 10. Và nếu còn làm kinh doanh kiểu cũ, chắc có lẽ tôi đã không học được cách lắng nghe, khai tâm và truyền động lực cho người khác, mãi mãi không thể nào giúp được rất nhiều người thành công và sống hạnh phúc như bây giờ. Và điều đó khiến tôi sướng gấp trăm, gấp ngàn lần. Và đối với tôi lúc này, Nu Skin không còn là công việc, mà là một trong những niềm vui tôi tận hưởng mỗi ngày trong quãng ngày về hưu xinh đẹp của mình.
Nhớ lại những ngày đầu làm Nu Skin thì quả thật cũng lắm ê chề. Nhưng đó là điều tôi và bạn buộc phải trải qua. Kể cả những người giàu có hay thành công sẵn khi bước vào Nu Skin cũng sẽ đối diện với những khó khăn của riêng họ. Chúng ra đều bình đẳng khi tham gia cuộc chơi này. Quan trọng là ai kiên trì hơn, ai vượt qua được, thì người đó ắt sẽ sướng.